Đưa tôi qua những khúc rẽ cuộc đời
Đời còn dai, còn bao nhiêu ngã rẽ
Rẽ lối nào cho đời bớt chông gai
Đông đến em thờ ơ với tất cả mọi thứ, em chẳng buồn, chẳng vui và chẳng nhớ. Và rồi cũng quên cả cách yêu thương
Đừng đóng chặt trái tim mình, hãy mở cửa trái tim để biết rằng giữa mùa đông vẫn có những ngọn lửa sưởi ấm trái tim
Không nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ mùa đông
Khi giá lạnh buông tràn trên phố
Khi mưa rơi lạnh thấu từng ngọn cỏ
Những mặt đường buốt lạnh dưới chân ai
Nhiều lúc người ta cô đơn … không phải vì không có bạn bè hay người thân bên cạnh, mà đơn giản chỉ là trong lòng không có ai đó để hướng về
Đêm khuya là khoảnh khắc của sự cô đơn, nỗi buồn và những giọt nước mắt
Nếu như có đôi lúc cảm thấy cô đơn … đừng nên cố gắng tay nắm sai người
0 comments:
Post a Comment