Blog Tình Yêu Người Lính Biển

by 1:02 AM 0 comments

Màn đêm buông xuống mặt biển đêm nay phẳng lặng một cách khác thường không còn giận dữ như mọi hôm đó là một điều người đi biển nào cũng mong muốn, sóng yên, gió nhẹ. Con tàu lướt sóng êm ả tiến về phía trước, bầu trời đêm nay rất trong nhìn rõ những ngôi sao tạo thành những chòm sao vô cùng thú vị và dễ dàng xác định được từng ngôi sao một. Điều này vô cùng quan trọng cho việc xác định vị trí tàu, người đi biển như chúng tôi phải biết dùng bầu trời xác định vị trí tàu để kiểm tra tính chính xác của hệ thống định vị. Nhìn vào chòm Trinh nữ, Thổ tinh như chiếc búi đang rơi trên tóc của nàng tôi liền lấy ngay kính sextant ra đo độ cao hành tinh này, ngắm chòm Trinh nữ tôi chợt nhớ em, nhớ tình yêu của mình, người con gái đang chờ tôi ở nhà, cô cũng rất thích ngắm sao cùng tôi.

blog-tinh-yeu-nguoi-linh-bien

 

Ngày trước khi đi nhận tàu đi Norway tôi cùng em dắt tay nhau đi trên bờ biển em nói:

Em rất hạnh phúc khi cùng anh đi trên bờ biển.

Chắc tại vì anh là anh hùng của biển cả?

Không! Tại vì em được cầm tay anh thôi.

Chỉ vậy sao?

Anh biết không những ngày anh đi biển em rất nhớ anh, nhớ anh nhiều lắm, dù chỉ được cầm tay anh trong những lúc ý em cũng hạnh phúc lắm. Anh đi biển có nhớ em không?

Không hề! Tôi chỉ tay lên bầu trời tôi nói cho em biết về những ngôi sao. Khi nhớ em thì anh chỉ cần nhìn lên chòm Trinh nữ vì anh thấy hình ảnh  em ở đó.

Em bẽn lẽn cười và nhìn tôi.

Hôm tôi đi biển em đứng tiễn tôi trên bến cảng em khóc, tôi biết đi biển là một “phiêu trình” dám đánh cược bằng sinh mạng của mình và thủy thủ đoàn là một tài sản rất lớn. Tôi cũng suy nghĩ và cũng không muốn làm em buồn tôi ôm em thật chặt.

Tại sao lại khóc thế?

Em sẽ rất nhớ và yêu anh!

Nhưng anh là anh hùng của biển cả mà. Phải đi biển mới thử sức trai được chứ.

Nhất định anh sẽ về với em.

Yêu biển nhiều lại càng thêm yêu em.
Con sóng nhỏ cũng lạc vào nỗi nhớ.
Mang tình em ra khơi vào lộng.
Thuyền đi xa cũng không lạc bến bờ.

Tôi nhìn vào mắt em, những chùm hoa phượng cùng gió biển đu đưa, em nói: Hải Phòng mùa này đẹp lắm và mùa này năm sau nhất định em sẽ chờ anh ở đây!

Tôi cười thật lớn.., Tiếng cười phá vỡ sự im lặng đàn chim bay toán tác. Tôi quyết tâm bước lên tàu. Tôi vào vị trí của mình điều động tàu ra cầu, bóng em xa dần. Tôi bồi hồi nhưng luôn nghĩ là sẽ làm thật tốt để trở về với em, cất ca khúc khởi hành, thỏa chí nam nhi chinh phục đại dương, là người thuyền trưởng tôi phải luôn tỏ ra bình tĩnh và quyết đoán trong mọi tình huống, cũng giống như một vị tướng luôn phải tỏ ra thật mạnh mẽ, để anh em cũng yên tâm cho dù lúc đó tôi rất bồi hồi và tâm trạng như không muốn đi tiếp nữa chỉ muốn trở lại bờ trở lại với em. Tôi bắt đầu ngay với công việc vì em luôn là điểm tựa là nguồn động lực giúp tôi luôn vượt qua mọi khó khăn.

Tôi nhớ có lần em hỏi :

Tại sao anh lại yêu biển nhiều đến thế?

À! Là vì nếu không được trải qua sóng gió làm sao sánh được với tình em.

Tôi thực sự cũng không biết tại sao nữa, cũng không hẳn vì tiền bạc, cũng không phải vì đại dương dấu nhiều châu báu, mà thực sự với tôi đó là đam mê nghề nghiệp. Được sống trên biển, thử sức với biển, được chỉ huy đoàn tàu qua những quốc gia , được mang trên mình lá cờ đỏ sao vàng đó là điều rất hãnh diện, tôi nhớ có một lần gặp một tàu Nga trông thấy cờ đỏ sao vàng thủy thủ bên kia liền hô vang Việt Nam Hồ Chí Minh. Thấy vậy tôi cũng vui lắm . Mặc dù là một thuyền trưởng trẻ tuổi còn chưa có nhiều kinh nghiệm, vì thế tôi cũng không thể từ bỏ nghề nghiệp như một số người để hưởng thụ một cuộc sống an nhàn trên bờ. Phải quyết tâm để trở thành một thuyền trưởng tài ba, gắn liền tâm hồn vời biển.

Tôi biết rằng em cũng rất yêu tôi và vì cũng yêu biển nữa vì thế em luôn cảm thông luôn đợi tôi về với những nụ cười rạng rỡ như màu hoa phượng quê hương.

Anh yêu biển nhiều lắm!

Biển cũng rất yêu anh mà.

Uh. Anh cũng biết vì có một người yêu biển cũng không kém anh đâu.

Thông minh đấy!

Đấy là vì em yêu người yêu của biển. Em không sợ biển ghen sao?

Không! Em chỉ sợ biển giận dữ thôi.

Vậy mà anh lại thích biển như vậy đấy!

Những lần cầm tay em và nói chuyện về biển tôi cảm thấy em như một đứa trẻ muốn được khám phá những gì còn chưa rõ về bầu trời và biển cả.

Nhưng lần trước khi tôi ra biển chúng tôi thường ngồi trước biển rất lâu, cũng chỉ là tạm thời chia tay, nhưng đó cũng giống như những cuộc chia tay chói ngời sắc đỏ, em ngước nhìn vào mắt tôi sâu thẳm, đôi mắt mà bọn cướp biển cũng phải sợ hãi nhưng tôi biết em yêu nó lắm.

Em sẽ chờ anh về chứ? Nếu anh không về…

Em sẽ là bà lão chờ anh trên bờ biển này. Không riêng em mà cả hoa phượng cũng đợi anh về.

Lúc này anh đang ước, ước xây một ngôi nhà trên bờ biển mỗi sáng anh sẽ ra biển đánh cá. Em không được nghĩ đến “ Con cá vàng đâu đấy” Bà lão tham lam.

Em nhìn lên bầu trời, tôi biết em cũng rất muốn một lần được ra biển cùng tôi.

Em thích chòm sao nào nhất để anh quăng dây lên lôi nó xuống cho.

Thật hả? Vậy chòm Trinh nữ nhé anh!

Nhưng trước tiên em nhắm mắt lại đã.

Và em nhắm mắt lại, tôi vẽ chòm Trinh nữ trên bờ cát xung quanh em và đi nhặt những hòn đá và ốc biển xếp lại chòm nguyệt nữ thật đẹp và em mở mắt ra tôi và em đều cảm thấy rất hạnh phúc từ đó tôi cũng yêu luôn cả chòm Trinh nữ của tôi.

Mỗi khi đêm xuống trên mặt biển tôi thường ngắm chòm Trinh nữ như vậy, với tôi khi ra biển thì chỉ có mặt trời mặt trăng các vì sao là thân thương như có em ở bên, tôi thường hay đọc tin nhắn của em dưới ánh trăng và qua mỗi vùng biển tôi cũng hay làm thơ về biển mà mỗi bài thường có em. Hôm nay giữa Bắc Đại tây Dương tôi nhớ em nhiều quá, nhớ cả phố biển , nhớ cả tình yêu con sóng nhỏ nơi tôi cùng em đã cùng đi trên bờ cát cùng nhau nhìn về biển. Ôi sao mà nhớ em đến thế, chòm Trinh nữ đêm nay đẹp như em tôi ngắm em có biết không? Nhưng tôi biết ngày nào em cũng nhìn lên bầu trời phải không?

Anh có yêu em không?

Anh không những yêu em mà anh còn yêu biển nữa đấy.

Vì thế tôi biết rằng em rất thiệt thòi vì tôi không chỉ là của riêng em ngay từ ngày đầu chúng tôi yêu nhau, tôi còn thuộc về biển nữa.

Dù biết ở ngoài khơi nhiều sóng gió
Cứ lên thuyền là lại muốn đi xa.
Lòng thuyền chứa những điều biển nghĩ.
Biển có bao giờ ưa nông nổi đâu.

Nếu như em là thuyền còn anh là biển em nhỉ?

Chẳng phải em cũng hiểu anh hơn cả biển rồi sao.

Tôi ôm em chặt lắm, chặt như tình biển vậy! Có bao giờ nói hết được tình yêu giữa thuyền và biển đâu em?

Đó là những bản tình ca hay nhất anh nhỉ?

Đứng từ buồng lái tôi nhìn ra mặt biển và tự hỏi mình: Tại sao lòng đam mê biển cả trong tôi lại lớn đến thế? Và tôi tin em luôn hiểu tôi. Vì yêu nhau là yêu tất cả những gì thuộc về nhau phải không em.

Lúc này biển vẫn đang rất đẹp rất hiền hòa , những ngôi sao trên bầu trời cũng như trong mắt em, hỡi em anh đang rất hạnh phúc, và yêu em nhiều lắm, anh nhất định sẽ về với em về với thành phố Hoa Phượng Đỏ. Vì vậy, anh tin chòm Trinh nữ – một biểu tượng, một hình ảnh tình yêu đẹp luôn dõi theo tàu anh ra khơi.

Hạnh phúc của những người đi biển là như vậy tuy đơn sơ nhưng lúc này tôi cảm thấy quý giá đến thế. Giá như có một điều ước tôi ước rằng chỉ được ở bên em dù chỉ một phút trong bầu trời đêm nay.

 

The post Blog Tình Yêu Người Lính Biển appeared first on Blog Trái Tim.

Touch Anything

Developer

Bài viết trên được hệ thống sưu tầm có ghi rõ nguồn từ các Label. Nếu có vi phạm chính sách DMCA hoặc vi phạm bản quyền nào đó, vui lòng liên hệ email minh.leo.star@gmail.com để được gỡ xuống.

0 comments:

Post a Comment