Ta trốn chạy,,, lời tình,,, luôn rượt đuổi,,,
Những ngọt ngào,,, dường như,,, mới hôm qua.,
Ta sợ lắm lời trách than hờn tủi,,,,
Sợ từ ly, và,,, sợ cả chia xa,,,,,
Ta chuếnh choáng,,,, kỷ niệm làm thổn thức,,,,
Đêm tròn trăng,,,, xanh thẳm,, thật đầy sao,,,,
Tóc thơm lắm,,,, lời tình,,,môi phưng phức,,,,,
Ngẩn ngơ hồn,,,, ngây ngất,,, nụ hôn trao,,,,
Ta nốc vội,,, nuốt vào,,, từng giọt đắng,,,,
Như uống từng lời nói,,, phút chia tay,,,,,
Em bình thản,,,, như trời đang định sẵn,,,,,,
Vì trong em,,, em,, biết có,, ngày này,,,
Ta chỉ tiếc,,, tình yêu mình không trọn,,,,
Lần đầu tiên,,,, là lần cuối,,, cuộc đời,,,,!
Em vẫn đó,,, rạn vỡ này,,, em chọn,,,
Ta lặng nhìn,,,, nốc cạn ,,, nổi chơi vơi,,,,,,
Thơ: +Nguyễn ngọc Hồng Phước.
The post Ta muốn mình quên appeared first on Blog™ Cô Đơn.
0 comments:
Post a Comment